1. 古诗词大全

抒情的古诗词

共收录了302首抒情诗词
  • 作者:李煜 朝代:先秦

    闲梦远,南国正清秋:千里江山寒色远,芦花深处泊孤舟,笛在月明楼。

    xián mèng yuǎn ,nán guó zhèng qīng qiū :qiān lǐ jiāng shān hán sè yuǎn ,lú huā shēn chù bó gū zhōu ,dí zài yuè míng lóu 。

    抒情爱国梦境深秋
  • 作者:元稹 朝代:唐代

    远信入门先有泪,妻惊女哭问何如。
    寻常不省曾如此,应是江州司马书。

    yuǎn xìn rù mén xiān yǒu lèi ,qī jīng nǚ kū wèn hé rú 。
    xún cháng bú shěng céng rú cǐ ,yīng shì jiāng zhōu sī mǎ shū 。

    抒情
  • 作者:李商隐 朝代:唐代

    楼上黄昏欲望休,玉梯横绝月中钩。
    芭蕉不展丁香结,同向春风各自愁。

    东南日出照高楼,楼上离人唱石州。
    总把春山扫眉黛,不知供得几多愁?

    lóu shàng huáng hūn yù wàng xiū ,yù tī héng jué yuè zhōng gōu 。
    bā jiāo bú zhǎn dīng xiāng jié ,tóng xiàng chūn fēng gè zì chóu 。

    dōng nán rì chū zhào gāo lóu ,lóu shàng lí rén chàng shí zhōu 。
    zǒng bǎ chūn shān sǎo méi dài ,bú zhī gòng dé jǐ duō chóu ?

    离别写景抒情组诗
  • 作者:李商隐 朝代:唐代

    流莺漂荡复参差,度陌临流不自持。
    巧啭岂能无本意?良辰未必有佳期。
    风朝露夜阴晴里,万户千门开闭时。
    曾苦伤春不忍听,凤城何处有花枝。

    liú yīng piāo dàng fù cān chà ,dù mò lín liú bú zì chí 。
    qiǎo zhuàn qǐ néng wú běn yì ?liáng chén wèi bì yǒu jiā qī 。
    fēng cháo lù yè yīn qíng lǐ ,wàn hù qiān mén kāi bì shí 。
    céng kǔ shāng chūn bú rěn tīng ,fèng chéng hé chù yǒu huā zhī 。

    咏物抒情写鸟身世
  • 作者:李白 朝代:唐代

    鸟衔野田草,误入枯桑里。
    客土植危根,逢春犹不死。
    草木虽无情,因依尚可生。
    如何同枝叶,各自有枯荣。

    niǎo xián yě tián cǎo ,wù rù kū sāng lǐ 。
    kè tǔ zhí wēi gēn ,féng chūn yóu bú sǐ 。
    cǎo mù suī wú qíng ,yīn yī shàng kě shēng 。
    rú hé tóng zhī yè ,gè zì yǒu kū róng 。

    抒情乐府命运
  • 作者:岑参 朝代:唐代

    火山六月应更热,赤亭道口行人绝。
    知君惯度祁连城,岂能愁见轮台月。
    脱鞍暂入酒家垆,送君万里西击胡。
    功名祗向马上取,真是英雄一丈夫。

    huǒ shān liù yuè yīng gèng rè ,chì tíng dào kǒu háng rén jué 。
    zhī jun1 guàn dù qí lián chéng ,qǐ néng chóu jiàn lún tái yuè 。
    tuō ān zàn rù jiǔ jiā lú ,sòng jun1 wàn lǐ xī jī hú 。
    gōng míng zhī xiàng mǎ shàng qǔ ,zhēn shì yīng xióng yī zhàng fū 。

    抒情送别饮酒议论叙事豪迈
  • 作者:李白 朝代:唐代

    楚山秦山皆白云,白云处处长随君。
    长随君,君入楚山里,云亦随君渡湘水。
    湘水上,女萝衣,白云堪卧君早归。

    chǔ shān qín shān jiē bái yún ,bái yún chù chù zhǎng suí jun1 。
    zhǎng suí jun1 ,jun1 rù chǔ shān lǐ ,yún yì suí jun1 dù xiāng shuǐ 。
    xiāng shuǐ shàng ,nǚ luó yī ,bái yún kān wò jun1 zǎo guī 。

    抒情送别
  • 作者:苏轼 朝代:宋代

    余去岁在东武,作《水调歌头》以寄子由。今年子由相从彭门居百余日,过中秋而去,作此曲以别。余以其语过悲,乃为和之,其意以不早退为戒,以退而相从之乐为慰云耳

    安石在东海,从事鬓惊秋。中年亲友难别,丝竹缓离愁。一旦功成名遂,准拟东还海道,扶病入西州。雅志困轩冕,遗恨寄沧洲。
    岁云暮,须早计,要褐裘。故乡归去千里,佳处辄迟留。我醉歌时君和,醉倒须君扶我,惟酒可忘忧。一任刘玄德,相对卧高楼。

    yú qù suì zài dōng wǔ ,zuò 《shuǐ diào gē tóu 》yǐ jì zǐ yóu 。jīn nián zǐ yóu xiàng cóng péng mén jū bǎi yú rì ,guò zhōng qiū ér qù ,zuò cǐ qǔ yǐ bié 。yú yǐ qí yǔ guò bēi ,nǎi wéi hé zhī ,qí yì yǐ bú zǎo tuì wéi jiè ,yǐ tuì ér xiàng cóng zhī lè wéi wèi yún ěr

    ān shí zài dōng hǎi ,cóng shì bìn jīng qiū 。zhōng nián qīn yǒu nán bié ,sī zhú huǎn lí chóu 。yī dàn gōng chéng míng suí ,zhǔn nǐ dōng hái hǎi dào ,fú bìng rù xī zhōu 。yǎ zhì kùn xuān miǎn ,yí hèn jì cāng zhōu 。
    suì yún mù ,xū zǎo jì ,yào hè qiú 。gù xiāng guī qù qiān lǐ ,jiā chù zhé chí liú 。wǒ zuì gē shí jun1 hé ,zuì dǎo xū jun1 fú wǒ ,wéi jiǔ kě wàng yōu 。yī rèn liú xuán dé ,xiàng duì wò gāo lóu 。

    抒情故事
  • 作者:王勃 朝代:唐代

    江送巴南水,山横塞北云。
    津亭秋月夜,谁见泣离群?

    乱烟笼碧砌,飞月向南端。
    寂寞离亭掩,江山此夜寒。

    jiāng sòng bā nán shuǐ ,shān héng sāi běi yún 。
    jīn tíng qiū yuè yè ,shuí jiàn qì lí qún ?

    luàn yān lóng bì qì ,fēi yuè xiàng nán duān 。
    jì mò lí tíng yǎn ,jiāng shān cǐ yè hán 。

    写景秋天抒情送别组诗
  • 作者:袁枚 朝代:清代

    莫唱当年长恨歌,人间亦自有银河。
    石壕村里夫妻别,泪比长生殿上多。

    mò chàng dāng nián zhǎng hèn gē ,rén jiān yì zì yǒu yín hé 。
    shí háo cūn lǐ fū qī bié ,lèi bǐ zhǎng shēng diàn shàng duō 。

    抒情咏史怀古古诗三百首议论
  • 作者:佚名 朝代:先秦

    莫莫高山。深谷逶迤。
    晔晔紫芝。可以疗饥。
    唐虞世远。吾将何归。
    驷马高盖。其忧甚大。
    富贵之畏人兮。贫贱之肆志。

    mò mò gāo shān 。shēn gǔ wēi yǐ 。
    yè yè zǐ zhī 。kě yǐ liáo jī 。
    táng yú shì yuǎn 。wú jiāng hé guī 。
    sì mǎ gāo gài 。qí yōu shèn dà 。
    fù guì zhī wèi rén xī 。pín jiàn zhī sì zhì 。

    写景抒情民谣
  • 作者:王昌龄 朝代:唐代

    秦时明月汉时关,万里长征人未还。
    但使龙城飞将在,不教胡马度阴山。

    骝马新跨白玉鞍,战罢沙场月色寒。
    城头铁鼓声犹振,匣里金刀血未干。

    qín shí míng yuè hàn shí guān ,wàn lǐ zhǎng zhēng rén wèi hái 。
    dàn shǐ lóng chéng fēi jiāng zài ,bú jiāo hú mǎ dù yīn shān 。

    liú mǎ xīn kuà bái yù ān ,zhàn bà shā chǎng yuè sè hán 。
    chéng tóu tiě gǔ shēng yóu zhèn ,xiá lǐ jīn dāo xuè wèi gàn 。

    写景边塞抒情战争组诗叙事
  • 作者:李白 朝代:唐代

    长啸梁甫吟,何时见阳春?
    君不见,朝歌屠叟辞棘津,八十西来钓渭滨。
    宁羞白发照清水,逢时壮气思经纶。
    广张三千六百钓,风期暗与文王亲。
    大贤虎变愚不测,当年颇似寻常人。
    君不见,高阳酒徒起草中,长揖山东隆准公。
    入门不拜逞雄辩,两女辍洗来趋风。
    东下齐城七十二,指挥楚汉如旋蓬。
    狂客落魄尚如此,何况壮士当群雄!
    我欲攀龙见明主,雷公砰訇震天鼓。
    帝旁投壶多玉女,三时大笑开电光,倏烁晦冥起风雨。
    阊阖九门不可通,以额扣关阍者怒。
    白日不照我精诚,杞国无事忧天倾。
    猰貐磨牙竞人肉,驺虞不折生草茎。
    手接飞猱搏雕虎,侧足焦原未言苦。
    智者可卷愚者豪,世人见我轻鸿毛。
    力排南山三壮士,齐相杀之费二桃。
    吴楚弄兵无剧孟,亚夫咍尔为徒劳。
    梁甫吟,声正悲。
    张公两龙剑,神物合有时。
    风云感会起屠钓,大人臲屼当安之。

    zhǎng xiào liáng fǔ yín ,hé shí jiàn yáng chūn ?
    jun1 bú jiàn ,cháo gē tú sǒu cí jí jīn ,bā shí xī lái diào wèi bīn 。
    níng xiū bái fā zhào qīng shuǐ ,féng shí zhuàng qì sī jīng lún 。
    guǎng zhāng sān qiān liù bǎi diào ,fēng qī àn yǔ wén wáng qīn 。
    dà xián hǔ biàn yú bú cè ,dāng nián pō sì xún cháng rén 。
    jun1 bú jiàn ,gāo yáng jiǔ tú qǐ cǎo zhōng ,zhǎng yī shān dōng lóng zhǔn gōng 。
    rù mén bú bài chěng xióng biàn ,liǎng nǚ chuò xǐ lái qū fēng 。
    dōng xià qí chéng qī shí èr ,zhǐ huī chǔ hàn rú xuán péng 。
    kuáng kè luò pò shàng rú cǐ ,hé kuàng zhuàng shì dāng qún xióng !
    wǒ yù pān lóng jiàn míng zhǔ ,léi gōng pēng hōng zhèn tiān gǔ 。
    dì páng tóu hú duō yù nǚ ,sān shí dà xiào kāi diàn guāng ,shū shuò huì míng qǐ fēng yǔ 。
    chāng hé jiǔ mén bú kě tōng ,yǐ é kòu guān hūn zhě nù 。
    bái rì bú zhào wǒ jīng chéng ,qǐ guó wú shì yōu tiān qīng 。
    yà yǔ mó yá jìng rén ròu ,zōu yú bú shé shēng cǎo jīng 。
    shǒu jiē fēi náo bó diāo hǔ ,cè zú jiāo yuán wèi yán kǔ 。
    zhì zhě kě juàn yú zhě háo ,shì rén jiàn wǒ qīng hóng máo 。
    lì pái nán shān sān zhuàng shì ,qí xiàng shā zhī fèi èr táo 。
    wú chǔ nòng bīng wú jù mèng ,yà fū tāi ěr wéi tú láo 。
    liáng fǔ yín ,shēng zhèng bēi 。
    zhāng gōng liǎng lóng jiàn ,shén wù hé yǒu shí 。
    fēng yún gǎn huì qǐ tú diào ,dà rén niè wù dāng ān zhī 。

    抒情写人咏史怀古典故
  • 作者:李煜 朝代:唐代

    樱桃落尽春归去,蝶翻金粉双飞。子规啼月小楼西,玉钩罗幕,惆怅暮烟垂。
    别巷寂寥人散后,望残烟草低迷。炉香闲袅凤凰儿,空持罗带,回首恨依依。

    yīng táo luò jìn chūn guī qù ,dié fān jīn fěn shuāng fēi 。zǐ guī tí yuè xiǎo lóu xī ,yù gōu luó mù ,chóu chàng mù yān chuí 。
    bié xiàng jì liáo rén sàn hòu ,wàng cán yān cǎo dī mí 。lú xiāng xián niǎo fèng huáng ér ,kōng chí luó dài ,huí shǒu hèn yī yī 。

    写景抒情
  • 作者:郑刚中 朝代:宋代

    江乡时节逢寒食,花落未将春减色,
    岭南能有几多花,寒食临之扫春迹。
    花多花少非我事,春去春来亦堪惜。
    柴门风雨小庭寒,无奈池塘烟草碧。
    欲将诗句慰穷愁,眼中万象皆相识。
    欣然应接已无暇,都为老来无笔力。

    jiāng xiāng shí jiē féng hán shí ,huā luò wèi jiāng chūn jiǎn sè ,
    lǐng nán néng yǒu jǐ duō huā ,hán shí lín zhī sǎo chūn jì 。
    huā duō huā shǎo fēi wǒ shì ,chūn qù chūn lái yì kān xī 。
    chái mén fēng yǔ xiǎo tíng hán ,wú nài chí táng yān cǎo bì 。
    yù jiāng shī jù wèi qióng chóu ,yǎn zhōng wàn xiàng jiē xiàng shí 。
    xīn rán yīng jiē yǐ wú xiá ,dōu wéi lǎo lái wú bǐ lì 。

    写景抒情寒食节
  • 作者:赵鼎 朝代:宋代

    寂寂柴门村落里,也教插柳记年华。
    禁烟不到粤人国,上冢亦携庞老家。
    汉寝唐陵无麦饭,山溪野径有梨花。
    一樽径籍青苔卧,莫管城头奏暮笳。

    jì jì chái mén cūn luò lǐ ,yě jiāo chā liǔ jì nián huá 。
    jìn yān bú dào yuè rén guó ,shàng zhǒng yì xié páng lǎo jiā 。
    hàn qǐn táng líng wú mài fàn ,shān xī yě jìng yǒu lí huā 。
    yī zūn jìng jí qīng tái wò ,mò guǎn chéng tóu zòu mù jiā 。

    抒情寒食节风俗
  • 作者:孟浩然 朝代:唐代

    弊庐隔尘喧,惟先养恬素。
    卜邻近三径,植果盈千树。
    粤余任推迁,三十犹未遇。
    书剑时将晚,丘园日已暮。
    晨兴自多怀,昼坐常寡悟。
    冲天羡鸿鹄,争食羞鸡鹜。
    望断金马门,劳歌采樵路。
    乡曲无知己,朝端乏亲故。
    谁能为扬雄,一荐甘泉赋。

    bì lú gé chén xuān ,wéi xiān yǎng tián sù 。
    bo lín jìn sān jìng ,zhí guǒ yíng qiān shù 。
    yuè yú rèn tuī qiān ,sān shí yóu wèi yù 。
    shū jiàn shí jiāng wǎn ,qiū yuán rì yǐ mù 。
    chén xìng zì duō huái ,zhòu zuò cháng guǎ wù 。
    chōng tiān xiàn hóng hú ,zhēng shí xiū jī wù 。
    wàng duàn jīn mǎ mén ,láo gē cǎi qiáo lù 。
    xiāng qǔ wú zhī jǐ ,cháo duān fá qīn gù 。
    shuí néng wéi yáng xióng ,yī jiàn gān quán fù 。

    田园抒情
  • 作者:陈与义 朝代:宋代

    天缺西南江面清,纤云不动小滩横。
    墙头语鹊衣犹湿,楼外残雷气未平。
    尽取微凉供稳睡,急搜奇句报新晴。
    今宵绝胜无人共,卧看星河尽意明。

    tiān quē xī nán jiāng miàn qīng ,xiān yún bú dòng xiǎo tān héng 。
    qiáng tóu yǔ què yī yóu shī ,lóu wài cán léi qì wèi píng 。
    jìn qǔ wēi liáng gòng wěn shuì ,jí sōu qí jù bào xīn qíng 。
    jīn xiāo jué shèng wú rén gòng ,wò kàn xīng hé jìn yì míng 。

    写雨抒情古诗三百首
  • 作者:孔平仲 朝代:宋代

    试说途中景,方知别后心。
    行人日暮少,风雪乱山深。

    shì shuō tú zhōng jǐng ,fāng zhī bié hòu xīn 。
    háng rén rì mù shǎo ,fēng xuě luàn shān shēn 。

    写景抒情古诗三百首
  • 作者:杜甫 朝代:唐代

    长安城头头白乌,夜飞延秋门上呼。
    又向人家啄大屋,屋底达官走避胡。
    金鞭断折九马死,骨肉不得同驰驱。
    腰下宝玦青珊瑚,可怜王孙泣路隅。
    问之不肯道姓名,但道困苦乞为奴。
    已经百日窜荆棘,身上无有完肌肤。
    高帝子孙尽隆准,龙种自与常人殊。
    豺狼在邑龙在野,王孙善保千金躯。
    不敢长语临交衢,且为王孙立斯须。
    昨夜东风吹血腥,东来橐驼满旧都。
    朔方健儿好身手,昔何勇锐今何愚。
    窃闻天子已传位,圣德北服南单于。
    花门剺面请雪耻,慎勿出口他人狙。
    哀哉王孙慎勿疏,五陵佳气无时无。

    zhǎng ān chéng tóu tóu bái wū ,yè fēi yán qiū mén shàng hū 。
    yòu xiàng rén jiā zhuó dà wū ,wū dǐ dá guān zǒu bì hú 。
    jīn biān duàn shé jiǔ mǎ sǐ ,gǔ ròu bú dé tóng chí qū 。
    yāo xià bǎo jué qīng shān hú ,kě lián wáng sūn qì lù yú 。
    wèn zhī bú kěn dào xìng míng ,dàn dào kùn kǔ qǐ wéi nú 。
    yǐ jīng bǎi rì cuàn jīng jí ,shēn shàng wú yǒu wán jī fū 。
    gāo dì zǐ sūn jìn lóng zhǔn ,lóng zhǒng zì yǔ cháng rén shū 。
    chái láng zài yì lóng zài yě ,wáng sūn shàn bǎo qiān jīn qū 。
    bú gǎn zhǎng yǔ lín jiāo qú ,qiě wéi wáng sūn lì sī xū 。
    zuó yè dōng fēng chuī xuè xīng ,dōng lái tuó tuó mǎn jiù dōu 。
    shuò fāng jiàn ér hǎo shēn shǒu ,xī hé yǒng ruì jīn hé yú 。
    qiè wén tiān zǐ yǐ chuán wèi ,shèng dé běi fú nán dān yú 。
    huā mén lí miàn qǐng xuě chǐ ,shèn wù chū kǒu tā rén jū 。
    āi zāi wáng sūn shèn wù shū ,wǔ líng jiā qì wú shí wú 。

    写鸟抒情唐诗三百首乐府叙事